Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

MUU SINH

TÓC BẠC LƯNG CÒNG  VẪN NGỒI BÁN MỚ RAU TƯƠI,
ĐỘ NHẬT NUÔI THÂN DÙ TUỔI ĐÃ XẾ CHIỀU RỒI.
MỘT GIỜ LẠI DẦN TRÔI CÒM CỎI DÁNG ĐƠN CÔI,
NHỮNG GÌ ĐẾN VỚI TÔI HÌNH BÓNG DÁNG CUỘC ĐỜI.


                                                              GOOLE      +
\                                              Bất chợt nhìn qua khung ảnh nhỏ,
                                                 Mắt bỗng cay cay nghĩ cuộc đời,


                                                  Đất nước tôi hỡi đất nước tôi.                      


                                                   haothuathiennguyenhuuhao.
                                                                      HH.

1 nhận xét:

  1. Trên G+ tôi thấy tấm hình trên, năm 2011.
    Rồi năm 2012, lại thấy hình nầy trên Youtube, (Cụ ngồi bán rau muống đã qua đời vì một cơn bệnh cảm bởi một chiều mưa gió thấm lạnh).
    Do Bà vẫn kiên nhẩn ngồi chờ người thanh niên trước đó đã mua số rau nầy và hẹn sẽ quay trở lại nên bà chờ để giao số rau mà người thanh niên đó đã trả tiền mua số rau nầy và gởi lại một chốc nữa đi làm về sẽ ghé nhận mớ rau sau.(Ý của anh ta là muốn cho tiền khéo bà ,vì có lẽ thấy bà tội nghiệp, ngồi bán ế vì rau không được tươi).
    Bà thì vẫn đinh ninh là người thanh niên ấy sẽ quay trở lại nên cứ mãi ngồi chờ ,mặc cho mưa gió thấm lạnh tấm thân già yếu.
    Một ý tốt của anh thanh niên nhưng không ngờ ...
    Số phận thật trớ trêu cho bà.
    Âu là số mệnh của bà chăng? Kính mong hương hồn bà sớm phiêu bồng cõi vĩnh hằng khi xa lìa trần thế.Thật tình thì tôi không hiểu câu chuyện mua rau của chàng thanh niên có hư cấu hay không ?
    và nếu đúng sự thật.Kính mong vong linh bà hoan hĩ mĩm cười,một nụ cười muôn thuở của những bà mẹ VIỆT NAM.

    Trả lờiXóa