Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

Bồ Câu.

"Đôi bồ câu ấy dù đêm tối bay mãi  tận đâu,
bình minh rạng sáng vẫn  quay về chốn củ ".


Tôi rất  thích loài bồ câu trắng,
Dù dáng nhỏ nhưng khoẽ bay xa.
Ngày xưa dùng để đưa thư ,
Nay là biểu tượng thiện thân hoà- bình.


                        Đôi mắt bồ câu tròn hiền không như cú ,
                               Tiếng gù gạ mái rất vui tai.
                                       Loài chim tôi thích.
                                                    HH.
                              haothuathiennguyenhuuhao.
                                              

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

LUẬN VỀ SẤM TRẠNG...

Trước năm 1970, tôi còn nhớ lúc còn học trung học,giờ kim-văn cổ-văn ,
 Thầy tôi giãng về những câu sấm cuả Trạng Trình  có đoạn:
Chi chi chành chành,cái đanh nổ lửa ,
( được giãi thích là cây kim hoả trong các loại súng)
con ngựa đứt cương,ba vương lập đế,( NGUYỄN-HUỆ,NGUYỄN-LỮ,NGUYỄN NHẠC)
cấp kế đi tìm, ú tim oà ập...
Tôi không mấy quan tâm về những  câu sấm nầy.
Mãi đến sau năm 1975 ,tôi làm nghề hớt tóc nên có  dịp tiếp xúc nhiều  người,mọi tầng
 lớp trong xã-hội nên tôi được nghe thêm những câu sấm truyền khẩu trong dân gian
như sau:-Chừng nào trúc mọc trên chì, voi đi trên giấy tây về tây=(  thời Pháp thuộc 
có  loại tiền giấy in hình con voi ,lưu hành 3 nước đông dương gồm Viêt-Nam ,Lào,
Campuchia và thời Tổng-thống NGÔ-ĐÌNH-DIỆM nền đệ nhất QLVNCH có loại tiền 
cắc 50 xu một mặt có in hình bụi trúc.)
rồi  câu :đá nổi lông chìm ,phượng xuống loan đài ở hướng đông.=(Ứng về nhân vật :
TƯỞNG-GIỚI-THẠCH,MAO-TRẠCH-ĐÔNG.và Địa Danh :ĐÀI-LOAN).
và câu :bất chiến  tự nhiên thành,chớ đừng mua gậy vườn hoang ,học làm con cóc gọi
trời nắng mưa.=( Bức tường ngăn cách gữa Đông Đức và Tây Đức đã không còn) 
(Thay trời đổi đất xắp xếp lại giang sơn ) thì chỉ có nhà nước siêu tài trên cả trời đất ,
 mới từng ra câu khẩu hiệu nầy.
Tương truyền cuốn sấm ,trạng trình NGUYỄN BỈNH KHIÊM  nhặt  được dưới tảng đá
bị sét đánh sau cơn mưa mà một lần ông dạo chơi trên núi thưởng ngoạn cảnh đẹp.
Sau khi xem qua sách việc đầu tiên ông thữ nghiệm là làm một chiếc quạt bằng giấy và
chấm một quẻ theo tháng, ngày, giờ chiếc quạt sẽ bị huỹ bỡi một người nữ.
Ông đã đem chiếc quạt ấy cất vào rương (tủ) khoá cẩn thận dụng ý bảo quản giữ gìn
chờ đến thời gian kiểm nghiệm có đúng như đã duyệt quẻ ,mọi vật có thành thì cũng có
thời gian huỹ.
Rồi thời gian ấy đã đến,và trong ngày hôm đó nơi địa phương ông ở,có người hàng xóm
sang  nhà ông mời ông đến dự ngày kỵ giỗ tổ tiên trong họ hàng thân tộc.Ông nhận lời và bảo
lát nữa ông sẽ qua.
Sắp gần giờ ngọ (12 giờ trưa)  người hàng xóm lại đến nhà:< thỉnh mời bẩm ông khách
và bà con họ hàng đã đủ mặt, thỉnh mời ông quá bước sang nhà>.
Ông  bảo : <ta sẽ  qua, nếu một trễ một chút  hãy mời khách và bà con  nhâp tiệc tự nhiên>
Đợi người hàng xóm ra khỏi ngõ,bà vợ ông liền đến bên ông nhắc nhở :< ông hãy sữa
soạm rồi  đi qua bên ấy kẻo chưa có mặt ông thì khách khứa họ hàng bà con không dám 
nhập tiệc sợ lỗi phép,họ đã qua mời 2 lần rồi đấy.
Ông vẫn thản nhiên như không có gì cấp bách, tay vẫn cầm cây quạt ngắm nghía phe phẩy
quạt.
Bà tức quá giật cái quạt trên tay ông xé tan tành.
Và ông bật tràng cười rôm rã thốt lên THÌ RA VẬY.

                                         Một thoáng hồi tưởng  kính nhớ đến thầy   .
                                                     Nguyễn-hữu-Hảo  .
                                                                HH.
                                            haothuathiennguyenhuuhao