Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2011

TA SE VE

Trời dần sáng, hướng đông rạng áng mây hồng,
Ửng một góc trời,tia nắng sớm ban mai.
Toả khắp không gian,muôn nơi, ngày lại đến,
Không gian ấy vẫn luôn màu xanh hy-vọng.
Ta sẽ về dù đêm  tối vắng trăng sao,
Khi đã về thì đâu mang nỗi chán chường.
Xin đá sỏi đừng bật hồn lên tiêng khóc,
Đêm ba mươi trừ tịch, vắng cả trăng sao.
Ta sẽ về dù em  là người thiên cổ.
Ta sẽ về  dù bếp lửa chỉ còn tro.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét