Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

NGỌN LỬA HỒNG TÂM.


Ngọn lửa thiêu mình mẹ  đã đốt.
Đạo, đời hai nẻo khác chi đâu.
Nguyện  làm ánh đuốt mong soi rọi.
Lòng  ai tăm tối  dạ mê lầm .
"Đắc nhân tâm muôn đời luôn luôn  giữ.
Thất nhân tâm một thoáng hũy  cơ đồ."
Ích nước,. lợi nhà  yên  dân chúng.
Anh minh trong sạnh ,ích cho đời.

                         Lưu trần thế.
                               HH.
            haothuathiennguyenhuuhao.
              haothuathiennguyenhuuhao.      

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

TÙY BẠN.

    *Hôm nay ngã ba đèn đỏ  rồi*
:- Vợ  nhà lảm nhảm mãi ca câu :
"    hãy tìm đến nó để quên sầu."

 .:-Được thôi em ạ, tôi tìm bạn ,
Chẳng kiêng giờ giấc thích thì chơi.
  Tưng bừng khí thế ta vào cuộc.
    Nhấn vào điểm đó,tít tít lên.
Nhấp nhấp  chậm nhanh lên cùng xuống.
    Rê rê trái phải  đúng bon rồi.
xoay xoay  vòng tròng, đảo thuận nghịch.
    Nhưng nay sao bần thần mệt  nhỉ.
      Phải xuất ra thôi ,đóng máy rồi.

      Nhớ nhớ làm sao khi xa vắng.
      Táy máy chút thôi  thế đủ rồi..                                    
                         HH.
          haothuathienguyenhuuhao     .
                                    

TẠP ĐỀ HỘI Ý. < TRỜI TRỒNG>

Câu chuyện : TRỜI TRỒNG này được dân gian truyền khẩu ,nhưng không  
phải là chuyện cổ tích, ta có thể khẳng đình được điều nầy  qua  xuất  xứ có 
 tên địa danh là  Xã .THU THŨY Thị Trấn GÒ BỒI , Tỉnh BÌNH  ĐỊNH . 
và tất nhiên truyền khẩu nên không rỏ được thời gian ngoài sự  phỏng chừng 
thuộc thế kỷ ... còn  tùy theo suy luận của người đời có chấp nhận chuyện xãy 
ra có tính trung thực hay không.

- Có một gia đình góa phụ kia .Chồng mất sớm ,để lại  hai đứa con trai còn 
nhỏ dăm ba tuổi.Tuy cuộc sống có khó khăn nhưng góa phụ kia vẫn thủ tiết thờ 
chồng , siêng năng  làm lụng nghề nông từ  công việc đồng áng  hoặc mua gánh
 bán bưng ,mọi việc vất vả, cố gắng nuôi con cho đến ngày khôn lớn.

Và thời  gian thắm thoát... rồi  Bà cũng có dâu  có cháu .Người con trai đầu lòng 
đã lập gia đình sau một thời gian sống chung ,vợ chồng họ  cùng  xin phép bà cho
 ra ở riêng .Bà chấp thuận, có lẽ hơn ai hết bà hiểu và biết tánh tình  của con đâu 
mình .

Từ ngày vợ chồng người con trai ra ở riêng,cuộc sống của bà với người con trai út 
cũng vất vã hơn ,nhưng người con út và bà cũng khắc phục mọi khó khăn đùm 
 bọc nhau sống lây lất trong căn nhà tranh vách đất qua ngày đoạn tháng, cho đến 
vụ mùa nông thất thu bỡi thời tiết năm ấy không thuận lợi  mấy cho nghề nông.

Vào một  sáng nọ..Bà mẹ thức dậy  thật sớm quẩy đôi gánh trên vai bà thoăng 
thoắt nhắm hướng nhà  vợ chồng người con trai mà đi một mạch khoảng  5-
6 cây số.. Tới nhà ,tay gõ cửa miệng nói :-Vợ chồng hai ơi,  lâu lắm rồi ,nay mẹ mới
 qua  có chút chuyện cần gặp cả hai vợ chồng để danh chánh ngôn thuận trước khi mẹ 
muốn nhờ sự gúp đỡ của các con.

Nghe tiếng mẹ gọi , con trai của bà mở cửa bước ra,trên gương mặt mừng rỡ mời 
mẹ vào nhà mời ngồi uống nước vừa hỏi thăm sức khõe ,công việc, ngày mùa thu
 hoạch... sau một hồi tâm sự kể lể .Người con trai nói:-Tưởng chuyện gì quan trọng
 lắm nên mẹ ghé thăm  gặp hai vợ chồng để nói chuyện mượn thóc đấy hả,mẹ cứ yên
 tâm lại bồ lúa đó tùy mẹ muố mượn bao nhiêu cũng được, để đủ ăn giáp mùa thu 
hoạch,năm sau hay năm tới  trúng mùa thì tính sau.Hôm nay có chợ phiên nên vợ 
 con cũng đi chợ hồi gà gáy rồi,chừng nó về con nói lại được mà,mẹ đừng ngại .

Trên đường về nét mặt bà hân hoan chẳng chút gì mệt nhọc dù trên vai gánh nặng
 dường xa ,và  trong lòng bà cũng thoáng vẻ ân hận vì trước đây cứ nghĩ rằng con
 trai mình sợ vợ...bà miên man nghĩ về con trai ,cho đến lúc nghe tiếng ai như tiếng
 con đâu mình từ xa vọng đến tai mình chào hỏi :-mẹ hôm nay cũng đi chợ phiên
 hả mẹ.Bà chưa kịp trả lời thì con đâu lại hỏi tiếp :-mấy năm rồi vụ nông mẹ trúng
 mùa cho đến bây giờ mà vẫn còn lúa gánh ra chọ bán hả mẹ ?
:-Đâu có,lúa này mẹ mới mượn từ nhà vợ chồng bây dó chớ,Mẹ qua nhà hồi sớm
 bưng, tính để gặp cả vợ lẫn chồng rồi mới  mượn một ít về ăn giáp mùa thu hoạnh
 nầy mẹ với em sẽ hoàn lại ,không có con ở nhà,mẹ cũng ngại nhưng thằng hai thì cứ 
biểu lấy đì rồi về kẻo trưa nắng gánh gồng đường xa mệt nhọc tuổi già sức yếu .
Mẹ nghĩ trên đường về thể nào cũng gặp con thì trước hay sau gì cũng có nói với 
nhau cả vợ lẫn chồng thì được rồi. 

Mặt cô con dâu đã lộ vẻ sắc giận đổi màu từ hồng sang táí.Không nói thêm một lời 
 khi  nghe tự sự ,tai lùng bùng và không kềm chế được bởi chồng mình   qua quyền .
Chân vội bước xốc tới hai tay giựt lấy đôi gánh trên vai  mẹ chồng xuống rồi bưng 
một thúng lúa  đỗ từ trên đầu  mẹ chồng, thóc lúa văng tung tóe trên đường  .

Bỗng tiếng cô con dâu la thất thanh,Trời ơi cứu tôi với.Dưới đất một lổ hỗng  nơi cô 
 đứng đất bỗng trụt xuống và thân mình cô con dâu đã bị lấp nữa người,chống hai tay
 cố nhoi mình lên nhưng không nhúc nhích  được đã vậy miệng la nóng quá nóng quá ,
cứu tôi với tôi với...

Một số  người đi chợ trên đường về chạy lại hướng cô dâu nọ đang kêu cứu ,họ
 muốn lại gần để kéo tay cô lên, nhưng không được  ,đến một khoảng cách  nào đó thì 
sức nóng tỏa nhiệt lan rộng đến mức chẳng thể tiếp cận và  không thể  ứng cứu được.
 Mội người  chỉ đành nhìn cô dâu ấy cứ bị chôn dần xuống đất với tốc độ chậm .

Và đau khổ nhất là chồng của cô cũng có mặt sau khi hay tin dữ nầy,người chồng
 cũng đành tuyệt vọng khi nghe  vợ kêu cứu nóng quá mặc dù  không thấy lửa xung
 quanh,  vội lấy mấy cây sào tre nối lại để đưa nước uống cho vợ nhưng chưa đến tay 
thì sào tre đã cháy rồi ,và cứ thế khi mặt trời đứng bóng giữa trưa thì sự viêc xãy ra đã 
 kết thúc. Trên mặt dất  vẫn  thoàng liền bình thường như không có chuyện gì ..dù 
trước đó  vị trí nầy lòng đất đã chôn sống một con người. Một đứa con dâu bất hiếu.


                                                                   Ôn cố tri tân.
                                                               Những gì tôi nghe.      
                                                                          HH.                                                                                                                                                  
                                                       haothuathniennguyenhuuhao.
.










  


Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

PHỤC HỒI NHÂN PHẨM.

Khi người đẹp chân dài vào trường phục hồi nhân phẩm.
Nhìn đôi dòng  nước mắt lăn dài trên bầu má xinh xinh.
 Xin dừng chê bai ,trách móc vì em bị cuốn vào vòng xoáy lốc của đời.
Với tôi, em vẫn còn là một chút gì thánh thiện.
Vì chỉ bán thân mình ,cho dù bất cứ lý do nào .
Vẫn còn hơn lắm kẽ nhiễu nhương đất nước mới là xấu hổ nhất trên đời .
Trong thời gian ở trường phuc hồi  nhân phẩm, mong em lòng nhẩn nại.
Dịp dể suy nghĩ  xem góc cạnh của cuộc đời .Mọi viêc rồi cũng sẽ qua.
Và đó là hành trang hãy mang theo cho dù em đã là người hoàn thiện.

                                                        
                                               Xóa đi mặc cảm để làm lại cuộc  đời.      
                                                                 Sa trung kim.        
                                                                       HH.
                                                       haothuathiennguyenhuuhao         .

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

TẠP ĐỀ HỘI Ý.

"Ta teen chi ,ta tuwf treen xuoongs.
DDooi vaanf khai buts thuwr nhau chowi.
Ba sao tuj owr treen trowif.
Duwoid vang trawng khuyeets tuwaj hinhf mocs caau."

                     oooo000ooo
Từ trên cao nhìn xuống thấy ngươi ngồi.
Gỏ từng câu   từng chữ góp ý thôi .
Nhập vào ngươi,tiện thể nhắc  đôi lời.
Cùng hòa nhập  trần gian mùi tục lụy .
Dù  thanh tao hoặc những lời  thô thiển
Hãy tạm gọi là tạp đề hội ý.


Vốn kiến thức tuy là ngươi học ít.
Nhờ ý chí miệt mài đọc,viết siêng
Nên  bù lại sự hiểu cũng tạm thời.
Hãy thử viết chủ đề :TRỜI và ĐẤT.

"Tôi bừng tỉnh và  nữa khuya thức giấc .
Nhớ lại những lời ai  nhắc trong mơ.
 Chợt nghĩ  trong Blog những gì mình  viết."
(( Ta tên chi ta từ  ở trên trời ))


Câu dân gian  người ta thường nói " trời sanh đất dưỡng ".Tôi nghĩ  không phải  là câu nói
cho xuôi vần.   Ai lại không biết trái đất dung chứa vạn vật muôn loài động thực vật và .v.v.
 trong bầu trời có nhiều thiên thể, hành tinh  xa và gần và loài người  khái niệm đã đặt tên
trăng ,sao,thời tiết không khí  nắng, mưa ,bão tố .v.v.

  Trong xã hội tùy thuộc mỗi quốc gia ,đương nhiên   ít hay nhiều  đều  có tôn giáo và
thậm chí quốc giáo.Nếu một hoặc vài tôn giáo nào đó tôn sùng đấng thiêng liêng  nhất
định phải có ,để  tạo ra  vũ trụ nầy ,muôn hình thể, bao gồm sự sống và cả cái chết
của loài  người .Và đẤng thiêng liêng mặc nhiên được Tôn vinh mệnh danh là Thượng-
 Đế ,Thánh ALA .Trời ...hay những danh từ riêng của tôn giáo tùy thuộc dân tộc,
mỗi Quốc Gia.

Hãy đặt mình vào một trong số : giáo dân , con chiên,đệ tử ,phật tử , đại chúng .v.v..
- Cương vị chức sắc của một tôn giáo lớn trên bục giảng,thuyết của một khóa tu, vị
giảng sư đã  không tế nhị khi nói câu: "Không có Thượng Đế nào đẻ ra loài người ,mà
chỉ có loài  người đẻ ra Thượng Đế."

Văn chương có khi  trần trụi .Thiết nghĩ một câu giãng thanh tao chỉ cần nói: Tác phẩm
văn học kinh điển của mỗi tôn giáo hoặc dân gian được thần thánh hóa giả thuyết là đã
 quá đủ. Không luận về sáo ngữ nói và viết . Chớ nghĩ rằng trình độ người nghe và đọc sẽ
 không hiểu được những ý mà ta muốn diễn đạt mà chỉ sợ mình quá khích không kềm chế
 được cơn bốc đồng khi diễn giãi. Ví dụ điển hình: bảo sanh viện. bệnh viên hộ  sản dĩ nhiên
 vẫn thanh tao hơn  mà mọi người vẫn thừa hiểu ,cớ gì phải dùng từ   nhà đỡ đẻ ,xưởng đẻ.

Một câu giãng gây xung đột thiển ý về tôn giáo thì làm sao có thể hòa đồng tôn giáo và liên-
 minh tôn giáo.và hòa hơp  dân tộc .Người dan tộc miền cao nguyên trung phần,tây nguyên gọi Trời là  GIÀNG và họ nghĩ chỉ có Ông Trời và Bà đất mới đẻ ra con người thôi.

Thiên về khoa học. Cho qua giai đoạn  quá trình tiến hóa  từ vượn -người .
Và cũng hình ảnh Khoa học với  giả thuyết Quá trình tiến hóa từ cá -người .

Tùy theo sự nhận định của mọi người .mọi giới ngành và mỗi tôn giáo một khi đức tin của họ
đã thành niềm tin tuyệt đối  thì tế  nhị hơn hết là tránh đề cập đến vấn đề  nhạy cảm thuộcvề
lãnh vực  tâm  linh tinh thần .
Có những khi ta tưởng chừng như với trình độ khoa học ngày nay mà ta nghĩ  rằng không có
Trời .Tuy nhiên, có một lúc nào đó ta cần  suy luận  một trong chuyện sau  đây :

 Thời bao cấp trong thập niên 70 của thế kỷ 20 .Trong ban nông hội Phường Yên Đỗ,Thị xã PLEIKU, Tỉnh GIA LAI . -Có một người đã viết câu khẩu hiệu lên tấm băng rôn"Thằng trời đi
chổ khác chơi,đểcho nông hội đứng lên làm trời" để cổ vũ cho phong trào . Và sau đó một thời  gian ông ta đau bụng oằn oại, ôm bụng chổng khu (mômg) miệng thì la " đau quá chết tôi mất , TRỜI ƠI CỨU TÔI TRỜI... Thử hỏi tại sao ông ta  không kêu bác sĩ hay y tá mà lại kêu trời nhỉ.???

                                                    Lăng kính người hoang tưởng.
                                                            Những gì tôi biết.
                                                                     HH.                                                                           
                                                     haothuathieennguyenhuhao.                                                              




                                                                           





.

Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

TRƯỜNG ĐỜI.

Trường đời. Trường này học chẳng bao giờ có lớp.
- Mỗi   học viên sẽ học mãi không thôi ,
dù chẳng bao giờ ra trường và hẳn nhiên là không có bằng cấp.
Không thầy,cô giáo và không một ai là hiệu trưởng.
Trường này học bao gồm toàn xã hội,mỗi người đều là bạn hữu  và cũng có thể là thầy.
Và tôi luôn học hỏi những điều tôi chưa biết  .
Trường dại học nhiều lắm chỉ trăm môn ,nhưng trường đời học thì  có đến vạn nghành.
Chính vì thế tôi thích học trường đời.Điều mà tôi thích nhất : Trường không phụ thuộc
 chính thể nào ,Vì trên thực tế không một ai quán xuyến nổi trường nầy nó thuộc về -
 ảo tưởng kia mà.

                                                                            ĐỒNG ĐẲNG TRÍ.
                                                                       haothuathiennguyenhuhao      

                                                                                       HH.