BẠN TRI ÂM & CHUYỆN TÂM LINH
u>Nữa đời kết bạn tri âm,
Nuwax ddowif keets banj tri aam.
Anh đã vắn số tuổi ngoài bốn mươi.
Anh ddaf vawns soos tuooir ngoai boons muwoi.
Lòng tôi nhớ mãi Tư HOÀ,
Longf tooi nhows maixTUW HOAF.
Nặng điều nhân nghĩa nhẹ tênh bạc tiền
Nawngj ddieeuf nhaan nghiax nhej teenh bacj tieenf.
Cưu mang giúp đỡ bạn nghèo,
Cuwu mang giups ddowx banj ngheof.
Tâm thành ý đạt vẹn toàn nghĩa nhân.
Taam thanhf ys ddatj venj toanf nghiax nhaan.
Quý nhau lúc sống lẽ thường,
Quys nhau lucs soongs lex thuwowngf.
Dù anh quá vãng mãi còn trọng nhau.
Duf anh quas vangx maix conf trongj nhau.
CHUYỆN TÂM LINH
Chuyện bây giờ mới viết, nhưng chuyện tâm linh này tôi đã từng kể lại trong những dịp dự đám giỗ của anh Tư Hoà. ( Anh Tư Hoà,nhà cũ số 19 ,ở Ấp An Điền ,đường số 10 ,khu phố 1 .Thuộc phường Thảo Điền, không riêng cá nhân anh ,mà cả gia đình anh là đại ân nhân đã cưu mang giúp đỡ gia đình tôi nơi tá túc , từ tháng 4-1993 và hiện tại gia đình tôi vẫn tạm trú trong khuôn đất này 341 NDT.Bình Trưng Tây). Anh tư Hòa (chưa tới 50 tuổi) mà đã tạ thế vào lúc quá nửa đêm nhằm ngày15 tháng 10 năm1997.( mặc dù được người nhà kịp thời đưa tới Bệnh viện lớn ở Sài Gòn, cấp cứu vì bệnh nhồi máu cơ tim .Nhưng anh không qua khỏi ).Cách mấy năm sau, khoảng 2001-2002...ông nội Hai (bà con họ hàng thân tộc chú,bác của anh Tư Hòa).Cũng qua đời vì bệnh tuổi già. Khi biết tin người thân gia đình anh Tư Hòa, lo hậu sự cho Ông Hai...Cả hai vợ chồng tôi lấy xe đạp ( mỗi người một chiếc) tới nhà tang hiếu vào chập tối để phúng điếu, thắp nhang trước bàn thờ ,linh cửu lạy lể người quá vãng xong.Vợ tôi ngồi bàn chung với người thân gia quyến thăm hỏi và chia buồn cùng gia đình rồi, vợ tôi xin phép chào mọi người Về trước.còn tôi ở lại ngồi chung bàn với cánh đàn ông là bà con gần,xa hoặc bằng hũu thân ,sơ quen biết với anh Tư Hoà ,mọi người đều dùng chung một ly rượu lể rót xoay vần. Vừa ăn, uống,hút thuốc nói chuyện quên hẳn thời gian trôi qua...Tôi xin phép uống ly rượu tới phiên mình xong xin kiếu mọi người xung quanh bàn và gia đình tang quyến để về trước. Có tiếng vài người nói với theo, giờ này về một mình hay có chở ai thêm không ? tôi trả lời nếu có thì chở anh Tư Hòa chớ ai...Ấy thế vậy mà trên đoạn đường quen thuộc hàng ngày tôi đi làm qua ngã 3 Cát Lái, tôi đạp xe mãi mà không thấy ngã 3 Cát Lái, mà cứ đạp thẳng một đường xa lộ HN cho đến khi thấy nhà máy Xì Măng Hà Tiên phía bên trái ;tôi mới nghĩ lại răng mình đã đạp xe qua luột ngã 3 Cát Lái từ lúc nào...đành quay đầu xe chạy ngược chiều lại, cho đến ngã 3 Cát Lái rồi chạy một mạch qua cầu Giồng Ông Tố, quẹo trái chợ Giồng đường Nguyễn Duy Trinh về tới nhà mình...tôi mở cửa trước nhìn đồng hồ treo tường là 12h mấy phút, tôi định thần một chút rồi liền nghĩ lại câu nói " tôi có về thì chở anh Tư Hòa chớ ai " mà rùng mình sởn gai Óc. Bèn vào đánh thức vợ tôi dậy mà nói;Anh Tư Hòa linh thiệt á mình...Sáng hôm sau, tôi có đến dự đưa tang Ông Hai đến nơi an nghĩ cuối cùng tại nghĩa trang riêng của giòng họ Thân.Và tôi kể lại cho anh Hai Chừa ( là anh rễ của anh Tư Hòa).Anh nầy nói;Dượng mày khéo nghĩ...hãy cho là trường hợp ngẫu nhiên đi ,vì dượng mày quáng mắt vì có uống rượu ít,nhiều nên tầm nhìn không thấy ngã 3 Cát Lái, vì lúc đó có thể nhiều xe chạy ngược chiều qua lại. Tôi cũng quên lãng chuyện này một thời gian. Khoảng vài năm sau...vào một buổi sáng đi làm thường lệ (tôi làm nghề hớt tóc nam).đi ngang qua ngã 3 Cát Lái ,đột nhiên râm ran đau bụng ,nếu quay về nhà thì đoạn đường xa hơn,chi bằng nếu ghé qua nhà chị Tư Hòa, xin đi toa lét nhờ thì tiện hơn. Giãi quyết bầu tâm sự xong, tình cờ hay tin;Anh Năm Vinh là em rể của Anh Tư Hòa qua đời vì bệnh Gan...Chiều nay bà con thân quyến qua Phú Giáo, thuộc địa bàn Tỉnh Bình Dương. Để mai đưa quan an táng.Vậy là tôi về thu xếp để cùng đi dự đám tang Anh Năm Vinh ở Phú Giáo. Xe hành khách mấy chục chổ ngồi chở thân nhân ,được thuê bao để đi Phú Giáo cùng ngày do Anh Ba Vĩnh chủ xướng. Đêm đó ở lại chia buồn cùng gia đình đám...Sáng hôm sau đúng giờ di quan theo hoạch định đến nơi an táng. Xong việc ,về nhà hiếu ăn uống rồi bà con thân quyến chào tạm biệt lên đàng. Trên xe ngồi trước Cabin có mấy cậu thanh niên để huóng dẫn đường Về cho suông sẻ khỏi bị kẹt xe...Chẳng hiểu đưa đuòng chỉ lối như thế nào mà lạc qua Gò Vấp. Khi xe chở người dự đám tang về đến trước nhà Anh Ba Vĩnh ( Anh ruột của anh Tư Hòa ,cùng ở An Điền ).Tôi và anh Hai Chừa về nhà ảnh xem lại đồng hồ 12 h mấy phút buổi trưa...Tôi bèn nhớ chuyện anh Tư Hòa mà dẩn chứng.BÂY GIỜ ANH HAI CHỪA TIN LỜI TÔI KỂ CHUYỆN VỀ ANH TƯ HÒA LINH CHƯA.
Sanh hữu hạn tử vô kỳ. (Sanh còn tính tháng tính ngày, Tử thì khó biết ngày giờ ,tháng năm)
Vô thường đến chẳng luận năm tháng. Chết ngày rằm lại đúng giờ thiêng. Nhiều người cũng chết ngày rằm.Nhưng còn độ tuổi nhằm giờ hiển linh .
Chuyện Tâm Lnh.
HH
haothuathiennguyehuuhao
Trả lờiXóaTác giả
Huu-Hao Nguyen
Nếu không lạc đường ở Gò Vấp thì sao xe khách đưa người dự đám tang về đến nơi An Điền 12h trưa mấy phút bạn nhỉ.
Nếu không bị che khất tầm nhìn ngã 3 Cát Lái thì thời gian về đến nhà mình sẽ sớm hơn 12 giờ đêm ..thì làm gì có chuyện tâm linh mà tác giả kể và viết để hầu chuyện tâm linh cùng bạn đọc gần,xa tự suy gẩm vậy.